coinguon

THƠ VỀ NGUỒN

Tập Thơ VỀ NGUỒN CAO ĐỨC THẮNG THUYỀN NGUỒN CỘI Đầy bão tố, biển trần đen tối Sống đọa đày, vạn lối u minh ...



Tập Thơ

VỀ

NGUỒN

CAO ĐỨC THẮNG


THUYỀN NGUỒN CỘI

Đầy bão tố, biển trần đen tối
Sống đọa đày, vạn lối u minh
Ba chìm bảy nổi lênh đênh
Xé xâu ăn nuốt tiêu tan giống nòi
Kìa Nguồn Cội trở về cứu vớt
Cứu cháu con lạc lối bơ vơ
Lạc vào tranh đấu khốn nguy
Biển thù núi hận vùi chôn cuộc đời
Thuyền Nguồn Cội sáng ngời tỏa sáng
Vượt trùng dương cứu vớt hồn linh
Trở về Nguồn Cội bình yên
Tự do, dân chủ, giàu sang, nhân quyền
Thuyền Nguồn Cội tràn đầy hạnh phúc
Gió nghĩa tình tan biến ghét ganh
Lên thuyền Nguồn Cội thương yêu
Hết sầu, hết khổ hết đi đọa đày
Thuyền Nguồn Cội vang lừng truyền thống
Trống đại hùng nòi giống ngân nga
Thái bình độc lập  âu ca
Không còn nô lệ, nước non thanh bình.
*        *         *


THƯƠNG ANH QUÁ

Nghe anh khóc, lòng em thương quá
Thấy anh cười, khô héo vành môi
Cội Nguồn anh đã buông trôi
Ốm tong cuộc sống, ốm teo linh hồn
Nhìn anh mãi, gầy cồm lý trí
Mãi nương nhờ, bố thí ngoại ban
Đời anh lạc Cội lang thang
Cúi đầu sợ hãi ngoại xâm quân thù
Nhìn anh mãi lỵ quỳ khúm núm
Mà lòng em đau đớn chua cay
Đời anh như lá thu bay
Lạc loài trong cảnh ma xơi, quỉ hầm
Hỡi người anh, con cháu Tiên Rồng
Mau mau trở lại Cội Nguồn mau mau
Lìa vuốt quỉ thoát nanh yêu
Tự mình làm chủ nước non quê nhà
Theo chân Quốc Tổ Vua Hùng
Phơi gan , trải mật khiếp hồn quỉ yêu
Thương anh lạc Cội bơ vơ
Ghét anh cứ mãi tôn thờ ngoại xâm.
*        *         *


LẠC MẤT ĐƯỜNG VỀ

Loay hoay trong kiếp hồng trần
Nồi danh chưa chín trên đầu bạc phơ
Mới nhìn nắng sớm chiều mưa
Năm qua tháng lại hết đi một đời
Xác trần sắp bỏ lại rồi
Hồn lìa khỏi xác đi chầu Diêm Vương
Nghĩ đời càng nghĩ càng thương
Lạc Nguồn lạc Cội biết phương nào về
Lui hui gieo nợ gieo nần
Nợ chưa kịp trả tử thần đến vây
Đâu còn kịp nữa thảm thay
Cội Nguồn trước mắt mà xa nghìn trùng
Thế là một kiếp hồng trần
Luân hồi vạn nẻo sáu đường lại qua
Uổng thay một kiếp người ta
Chỉ vì lạc Cội đọa sa khốn cùng
Vận may con cháu Tiên Rồng
Lỡ làng vuột mất thiên đàng chánh quê
Linh hồn ác nghiệp chuyển xây
Uổng thay một kiếp người ta!  con người.
*        *         *


BƯỚC CHÂN VỀ

Lạc bước Cội Nguồn, bổng nhớ quê
Nhân duyên đưa đẩy bước chân về
Nghe hồn sực tỉnh niềm lạc lối
Sa vào tội lỗi, sống lê thê
Con đã về đây, với mọi người
Chung cùng Nguồn Cội Đạo với Đời
Giây phút ngập tràn trong giác ý
Nở nhành xanh ngọn, hết chơi vơi.
*     *     *


XIN CHÀO

Xin chào những kẻ lạc Nguồn
Chạy theo xu thế hết đường hồi quy
Lạc vào hố thẳm chông gai
Mịt mờ tăm tối, họa tai trùng trùng
Xin chào những kẻ lạc đường
Lên non cầu Mác xuống đèo cầu Lê
Khốn cùng tại họa thảm thê
Xin chào những kẻ còn mê độc tài.
*        *         *


KHÓ MONG TRẢ LỜI

Đừng có hỏi, những lời khờ dại
Bỏ Cội Nguồn, lụn bại hồn linh
Còn gì con cháu Rồng Tiên
Bên bờ vực thẳm đảo điên cuộc đời
Đừng có hỏi những lời bất nghĩa
Bỏ Cha Ông, Tiên Tổ bề trên
Tội đồ khó tránh diệt vong
Hỏi chi, đừng hỏi khó mong trả lời.
*     *     *


CHÚC MỪNG CHO NHAU

Về Nguồn gặp bạn đồng hành
Chúc nhau gì nhỉ ?  cho vừa lòng nhau
Người tới trước, kẻ về sau
Chung quy cũng lại một màu hiếu trung
Tôn thờ Nguồn Cội Cha Ông
Thành tâm lễ lạy cầu mong cho đời
Cầu cho trăm họ yên bình
Cầu cho cuộc sống nghĩa tình keo sơn
Gặp nhau ta lại chúc nhau
Chúc cho cuộc sống xanh màu nước non
Chúc nhau thắm nghĩa đệ huynh
Chúc nhau thăng tiến vượt lên sang giàu
Dốt ngu cũng chỉ con người
Sang hèn cũng chỉ một Nguồn mà ra
Xấu đẹp cũng chỉ người ta
Một Nguồn một Cội biết bao thâm tình
Cùng nhau về đến Cội Nguồn
Chúc nhau tâm phúc, chúc mừng cho nhau.
*        *         *


CHẲNG TÌM ĐÂU XA

Chân Tâm có Phật có Tiên
Có Thần có Thánh vô biên tận cùng
Chân Tâm là Cội là Nguồn
Cớ chi lặng lội kiếm tìm khổ thân
Chỉ cần hướng thiện tu Tâm
Loại trừ ác tánh , hại ngầm hồn linh
Ác nghiệp cội gốc Vô Minh
Che mờ tâm trí hết mong phản hồi
Ba chìm bảy nổi cuộc đời
Trôi lăng khốn khổ biết ngày nào yên
Trở về Nguồn Cội thuốc tiên
Chữa lành sầu não tiêu tan đọa đày
Chân Tâm chân phúc chân lành
Minh Tâm, kiến tánh rõ thành là đây
Thức Tâm nào phải Chân Tâm
Nước cùng Bọt Nước dễ lầm nghĩ suy
Đời lạc Cội chạy theo dục vọng
Mãi đấu tranh lạc Cội Chân Như
Lao vào tội lỗi mãi lao
Để rồi nhận lấy biết bao khốn cùng
Chân Tâm là Cội là Nguồn
Là chân Phật Thánh chẳng tìm đâu xa.
*         *         *


LÀ CÁI CHI CHI

Độc Tài là cái chi chi
Xúm nhau quanh quẩn chưa khi nào rời
Độc Tài tồn tại trên đời
Làm cho cuộc sống đứng ngồi không yên
Điều gì cũng dễ lãng quên
Độc Tài nhớ mãi không sao xa lìa
Thi nhau tranh bá tranh hùng
Rốt cùng chẳng được cái gì ác mang
Mồ xanh thân xác rã tan
Một đời tranh đấu trắng tay một đời
Mau mau dứt bỏ độc tài
Mới mong thoát khỏi biển trời trầm luân
Muốn cho cuộc sống bình yên
Sống theo Hiến Pháp Đa Nguyên công bằng
Sáng bừng Dân Chủ Nhân Quyền
Dân giàu nước mạnh hết còn nghèo xơ
Cội Nguồn Ta hãy về đi
Văn minh cuộc sống, đắp xây cuộc đời
Độc Tài vứt bỏ đi rồi
Sống yên hạnh phúc, đất trời đầy xuân.
*        *         *


NÀO CỦA RIÊNG AI

Cội Nguồn nào của riêng ai
Muôn loài một Cội chung nhau một Nguồn
Tổ Tiên nào phải kiếm tìm
Cha Trời Địa Mẫu rất gần rất xa
Cội Nguồn luôn ở trong ta
Vọng cầu tìm kiếm cách xa nghìn trùng
Tánh không, không tánh Cội Nguồn
Như như an trụ bến bờ thiên tiên
Tùy duyên biến hiện tùy duyên
Cha Trời Địa Mẫu hiển linh khắp cùng
Chỉ cần một niệm Cha Trời
Thoát muôn vạn kiếp ức thời nạn tai
Cội Nguồn không của riêng ai
Khắp trong nhân loại chung nhau Cội Nguồn
Chung cùng bản thể Đại Đồng
Chung nhau bản thể Cha Trời cùng chung
Độc Tài trái ý thiên công
Ngược dòng thiên ý khó mong yên bình
Thuận Thiên an lạc trường tồn
Sống theo Thiên Ý dứt đường khổ đau
Cội Nguồn không của riêng ai
Chung cùng bản thể Như Lai Chúa Trời.
*         *         *


TUY GẦN MÀ XA

Trở về Nguồn Cội thiên chân
Không đi khó đến tuy gần mà xa
Không ăn thời lấy gì no
Ác làm thiện bỏ khó mong yên bình
Hận thù mà muốn chang hòa
Ghét ganh mà muốn sum vầy cùng nhau
Khác gì nước lửa khắc xung
Khác gì mây khói hợp tan trên trời
Ê chề hai chữ tranh giành
Thắng vua thua giặc tiêu điều xác xơ
Nồi da nấu thịt thảm thê
Còn chi nòi giống anh em một nhà
Lạc Nguồn lặng hụp đọa sa
Chung nhau một nỗi họa tai gieo vần
Nát tan con cháu Tiên Rồng
Chung nhau nô lệ lụy quỳ chung nhau
Nghìn năm nô lệ thảm đau
Trâu cày, ngựa cỡi biết bao khốn cùng
Ngoại xâm dày xéo cuộc đời
Đói nghèo lạc hậu tù đày gian nguy
Cội Nguồn ta hãy về đi
Chung nhau xây dựng cứu nguy nước nhà.
*        *         *


MẤY AI LÀ KHÔNG KHỔ

Đời trần thế, mấy ai là không khổ
Bể hồng trần, luôn tan vỡ hợp tan
Hắt hơi thở, là tạ từ cõi thế
Hồn bơ vơ trong cảnh giới lầm than
Đời ngắn lắm, chưa yên đầu đã bạc
Bóng trăng soi vừa hiện đã biến tan
Sao ta mãi vùi chôn trong lạc lối
Xa Cội Nguồn hồn nguy khốn hoang mang.
*         *         *


THƯƠNG NHAU CÒN CHƯA ĐỦ

Sao không nghĩ, lìa Cội Nguồn tai hại
Tình Đồng Bào, luôn lụn bại ly tan
U minh trùm lấy nước non
Binh đao máu lửa lan tràn hiểm nguy
Đời ngắn lắm, thương nhau còn chưa đủ
Mãi hại nhau, bao khốn khổ thê lương
Một Nguồn một Cội anh em
Thương nhau không hết gieo chi hận thù.
*        *         *


ẢO MỘNG

Trần gian đời giả tạm
Giàu nghèo như ảo mộng
Như giọt sương vừa đọng
Mới đó đã biến tan
Cuộc đời ở chốn trần gian
Chỉ là giả tạm trường thi linh hồn
Lạc Nguồn lạc Cội lạc đường
Chôn vùi số kiếp, linh hồn đọa sa
Nhân quả nối liền theo tay
Nhân nào quả nấy có sai bao giờ
Nguồn Cội lòng chẳng tôn thờ
Rũ cành héo ngọn là điềm khó sai
Những ai, là những những ai
Bỏ Nguồn bỏ Cội cuồng ngông bác bừa
Đất trời tuy rộng, không thưa
Gieo gì gặt nấy khó mong lọt nào
Cội Nguồn thành kính bước vào
Không cầu cũng đặng sang giàu bình yên
Không cầu cũng được lên tiên
Về trời hưởng phước bình yên vĩnh hằng.
*        *         *


GIÓ PHƯỚC MÂY LÀNH

Cội Nguồn Đại Đạo sáng từ tâm
Vô tận Cha Ông kính nguyện thầm
Gió phước mây lành giăng khắp lối
Trở về Truyền Thống đức, thi, ngâm
Quê hương đất nước  niềm xuân mới
Thái bình độc lập rạng non sông
Giàu sang hạnh phúc đời no ấm
Khổ ải xa lìa trí huệ thông.
*        *         *


ĐẠO ĐỜI

Đạo, Đời nào phải cách xa đôi
Phân biệt mà chi nặng cái tôi
Một cảnh trần gian chung cuộc sống
Đạo Đời là một chỉ thế thôi
Một kiếp trần gian kiếp nợ đời
Gieo chi bao cảnh khổ cho người
Bốn ân còn nặng lòng chưa trả
Những thẹn riêng mình, thẹn cái tôi.
*        *         *


THƯƠNG NHAU

Thương nhau vì một Cội Nguồn
Thương nhau vì một con đường Cha Ông
Con đường truyền thống anh linh
Cội nền Văn Hiến thiêng liêng con đường
Năm nghìn năm rực rỡ Vua Hùng
Năm nghìn năm tỏa sáng Tiên Rồng tung bay
Cùng nhau ta lại trong tay
Cùng nhau  ta lại đắp xây thanh bình
Việt Nam con cháu Tiên Rồng
Thênh thang cuộc sống trọn phần tự do
Cội Nguồn, Văn Hiến, trời cho
Thái bình độc lập hết lo khốn cùng
Cha Trời, Địa Mẫu tựa kề
Nụ xuân đã nở trọn bề an vui
Không còn nô lệ khổ đau
Không còn lạc hậu hại nhau không còn
Thương nhau thương cả tâm hồn
Cho nhau cuộc sống chang hòa cùng nhau
Một người khổ cả làng đau
Vượt qua khổ ải dắt nhau về trời.
*        *         *


TÂM HỒN LẠC LỐI

Em thấy anh, mãi sai lầm mất gốc
Xa Cội Nguồn, xa truyền thống Cha Ông
Em thấy anh, một tâm hồn lạc lối
Mãi dại khờ, trong kiếp sống lang thang
Tỉnh đi anh hãy quay về Nguồn Cội
Sống cuộc đời, không lệ thuộc ngoại ban
Kìa là nước kìa là non
Kìa là truyền thống Cha Ông sáng ngời
Em đã đợi em đã chờ
Tâm hồn lạc lối trở về với dân.
*        *         *


MẶT CHO HAY DỞ

Mặt cho hay dở sự đời
Sống cho ra sống giống dòng Rồng Tiên
Thả hồn theo tổ theo tiên
Bận chi cuộc thế đảo điên tranh giành
Mặt cho xu thế lạc loài
Còn ta trở lại Cội Nguồn tựa nương
Mặt cho khôn dại, dại khôn
Còn ta, ta mãi tự do biển trời.
*         *         *

AI HAY

Ai hay Văn Hóa Cội Nguồn
Có nền độc lập có đường tự do
Đường giàu sang đường ấm no
Có nền Văn Hiến vàng son nước nhà
Ai hay truyền thống Ông Cha
Có nền đại Đạo nở hoa Tiên Rồng
Có Dân Chủ có Nhân Quyền
Có vườn Công Lý xuân hồng thắm xuân
Ai hay dân tộc Việt Nam
Có Ông  Quốc Tổ lừng vang đất trời
Vua Hùng có một trên đời
Dựng non dựng nước sáng ngời muôn thu
Văn Lang Bách Việt Văn Lang
Văn minh cuộc sống tính tang xanh màu
Nước non chung một con tàu
Cội nền Văn Hiến sang giàu bình yên
Gió xuân tràn ngập xốm thôn
Đất mang hơi thở nước non thanh bình
Ai Văn Hóa Cội Nguồn
Nở cành xanh ngọn, lẫy lừng sum sê
Việt Nam con cháu Rồng Tiên
Bừng lên tỏa sáng anh linh sáng ngời
Văn minh tràn ngập bầu trời
Năm châu bốn bể khắp thời năm châu.
*         *         *


THEO CHÂN QUỐC TỔ

Theo chân quốc tổ thoát dòng mê
Thoát khỏi phong ba sống nặng nề
Dân giàu nước mạnh niềm chung hưởng
Hiếu Trung, Nhân Nghĩa bước hồi quê
Truyền thống anh linh niềm khởi tưởng
Cho đời cuộc sống quả sum sê
Vần hồng tỏa sáng Rồng Tiên ấy
Thoát khỏi khốn cùng thoát cơn mê.
*        *         *


THIÊN ĐÀNG VIỆT NAM

Ta về ta đến non tiên
Ta xây truyền thống ta truyền đạo ta
Rồng Tiên Nguồn Cội nở hoa
Năm nghìn năm Văn Hiến Ông Cha rạng ngời
Việt Nam đất nước tuyệt vời
Non cao biển rộng sáng ngời Việt Nam
Đồng Bào một bọc anh em
Hiệp hòa chung sống càng thêm nghĩa tình
Cội Nguồn cung một Cội Nguồn
Trổ xuân đoàn kết biển trời tự do
Cung đàng hạnh phúc ấm no
Quê hương đất nước cháu con Tiên Rồng
Theo chân Quốc Tổ về trời
Không còn khốn khổ đọa đày thảm thê
Cõi trời trở lại hồi quê
An vui tự tại trường sanh  vĩnh hằng
Việt Nam gió phước mây lành
Tràn đầy no ấm đất trời ngát hương
Đời rộng mở sống bao dung
Núi thù biển hận biến tan không còn
Việt Nam trải gấm son vàng
Việt nam đất nước thiên đàng Việt Nam.
*        *         *


HẾT CẦU MONG

Xa lìa Nguồn Cội buồn vời vợi
Con thuyền không đợi kẻ sang sông
Xuôi theo dòng thế đời trôi nổi
Cội đã ra rồi héo nụ bông
Tháng rộng năm dài thân vạn dặm
Nước non biền biệt cánh nhạn trông
Cơ hội bỏ qua còn đâu nữa
Đường về thiên giới hết cầu mong.
*        *         *


TỘI LỖI

Phản Nguồn phản Cội non sông
Hại dân hại nước theo chân gian tà
Ngông cuồng phỉ bán Ông Cha
Tham tàn bạo ác biết bao tội tình
Sai đường lạc lối mịt mù
Tôn thờ ác quỉ, lỵ quỳ ác ma
Gian tà cứ mãi ngã sa
Chôn vùi cuộc sống đọa sa linh hồn
Loay hoay công cốc dã tràng
Ác gieo ác gặt cuối cùng thảm thay
Của bất chính rồi cũng trắng tay
Tránh đâu quả báo chuyển xây trùng trùng
Mau mau thức tỉnh về Nguồn
Chí thành sám hối tội tình biến tan
Tỉnh rồi thắp một nén nhang
Cầu cho Quốc thới dân an thanh bình
Lìa xa bạo ác nhân từ
Theo chân Quốc Tổ Vua Hùng anh linh
Hiếu Trung thờ phụng Cha Ông
Cội Nguồn một Cội tỉnh tâm tu trì.
*        *        *


KHUYÊN AI

Khuyên ai lạc Cội lạc Nguồn
Mau mau trở lại con đường Ông Cha
Con đường truyền thống tinh hoa
Con đường rộng mở văn minh sang giàu
Đường đoàn kết yên một màu
Thái bình an lạc đất trời gấm hoa
Việt Nam trổi dậy lời ca
Tiên Rồng đôi cánh tung bay đỉnh trời
Việt Nam tỏa sáng rạng ngời
Năm châu bốn biển khắp thời anh linh
Con đường Nguồn Cội Rồng Tiên
Còn đường nhẹ gót phiêu phiêu non bồng
Tiên Rồng Văn Hóa Tiên Rồng
Cho đời xanh lá xanh cành tung bay
Đã nghe tiếng gọi Ông Cha
Cớ sao quanh quẩn không quây về Nguồn
Cõi trần lặng hụp lạc loài
Khó mong trở lại quê nhà thiên tiên
Biển trần còn mãi đảo điên
Họa tai, tai họa truyền miêng xoay vần
Sao bằng trở lại Cội Nguồn
Sáng bừng tâm trí nhẹ nhàng cung mây
Từ đây mãi mãi từ đây
Không còn sa đọa đắp xây phúc lành
Hồn siêu thiên giới về trời
An vui tự tại muôn đời an vui.
*         *         *


MAU HÃY TỰA KỀ

Sông quê vẩn mãi hiền hòa
Đồng quê vẩn mãi rộng đồng thẩm xanh
Mây quê vẩn mãi lang thang
Gió quê vẩn mãi vuốt ve cau dừa
Trời đông quê đã nắng thưa
Hạ về trời lại chang chang ngoài đường
Chợt nghe ve gọi người thương
Gọi người lạc Cội náo nương tìm về
Thu gầy lá rụng vì buồn
Buồn vì nhớ kẻ lạc đường  xa quê
Biển trời non nước lũy tre
Ngày xuân én lượng trước sân dệt tình
Trúc Mai hòa quyện tựa kề
Theo chân Quốc Tổ lên hề non tiên
Quên mình vẩn mãi bình yên
Quả lành trái ngọt sum sê trỉu cành
Về Nguồn nở lộc xanh nhành
Đứt đi khốn khổ lạc lòai bơ vơ
Cuộc đời như vạn bài thơ
Thăng hoa cuộc sống nương nhờ Cha Ông.
*        *         *


DUYÊN PHƯỚC

Bao nhiêu duyên phước trên đời
Là do nhân thiện đắp bồi gieo nhân
Bao nhiêu giọt lệ đắng cay
Là do lạc Cội lỗi sai chẳng lành
Bao nhiêu hạnh phúc trên đời
Bấy nhiêu hành thiện đứt thời ác tâm
Hồn sa mạc nẩy chồi xanh
Vườn lòng khô héo nở nhành chồi xuân
Bao nhiêu chua chát tai ương
Bấy nhiêu tội lỗi vấn vương đáo đầu
Thoát đường nghiệp quả khốn cùng
Không gì hơn được Cội Nguồn Trời Cha
Cuộc đời hạnh phúc bình an
Lo gì chẳng được giàu sang đổi đời
Cuộc đời tăm tối qua rồi
Thỏa lòng mơ ước biển trời ấm no
An vui tự tại  tự do
Cũng nhờ duyên phước đắp xây duyên lành
Thuận theo thiên đức Cha Trời
Trường tồn vĩnh cửu không gì vui hơn
Cội Nguồn gần gủi sớm hôm
Lo gì chẳng được siêu sanh về trời.
*        *         *


CẢM ƠN

Cảm ơn những kẻ ác gian
Làm tôi thức tỉnh lìa xa lỗi lầm
Cảm ơn tàn bạo hung tàn
Làm tôi thức tỉnh hết còn đảo điên
Độc tài cuộc sống chẳng yên
Làm tôi thức tỉnh hồi tâm quay đầu
Theo chân Quốc Tổ Vua Hùng
Con đường Dân Chủ Cội Nguồn Đa Nguyên
Những người theo giặc bất trung
Cúi đầu nô lệ ngoại xâm cúi đầu
Làm tôi thức tỉnh ngẹn ngào
Bừng lên khí phách con Rồng cháu Tiên
Nghìn năm nô lệ truyền miên
Làm tôi thức tỉnh không quên giống nòi
Cội Nguồn gìn giử trao truyền
Cho bao thế hệ không còn lệ nô
Mãi thời độc lập tự do
Cảm ơn địa ngục chỉ cho thiên đàng
Cảm ơn gian ác bạo tàn
Làm tôi thức tỉnh quây đầu cao bay
Mới hay trong cõi người ta
Nếu không có ác lấy đâu ngộ lành
Cảm ơn cay đắng hôi tanh
Cho tôi quả ngọt trái lành ngày nay.
*         *         *


CHẤP MÊ

Xuống trần ta lại mê trần
Khó mong trở lại thiên đàng hồi quê
Mãi mê còn mãi chấp mê
Ma xây quỉ dắt lê thê chốn trần
Lời kinh thức tỉnh linh hồn
Trở về Nguồn Cội thoát dòng trần mê
Dẫu rằng thân xác biến tan
Nhưng hồn vẫn tỏa hào quang sáng ngời.
*        *         *


TRẦN GIAN CÕI TẠM

Chết là bỏ xác phàm trần
Linh hồn theo nghiệp luân hồi chuyên xây
Ác thời sa đọa âm ti
Thiện thời hồn được siêu lên thiên đàng
Mới hay trong cõi hồng trần
Chỉ là cõi tạm chẳng lầm chẳng sai
Trường thi gội rửa hồn linh
Phải đâu trần thế bình yên vĩnh hằng
Cội Nguồn trở lại Cội nguồn
Linh Hồn gội rửa thiên đàng hồi quê.
*         *         *


SAO NGƯỜI KHÔNG NHỚ
SAO NGƯỜI LẠI QUÊN

Tổ Quốc non sông
Nào phải tự nhiên
Ở đâu mà đến
Sao người không nhớ
Sao người lại quên
Quốc Tổ Hùng Vương
Bách Việt Văn Lang
Khốn khổ gian nan
Dày công khó nhọc
Dày công tạo dựng
Truyền lại để đời
Giang sang trường tồn
Hơn mấy nghìn năm
Sao người không nhớ
Sao người lại  quên
Truyền thống Ông Cha
Còn nghe văng vẳng
Ngoại xâm khiếp hoảng
Vó ngựa vang rền
Lũ giặc  kinh hồn
Phất phới Rồng Tiên
Sao người không nhớ
Sao người lại quên.
*    *     *


MẮT GÌ

Ta về Nguồn Cội của ta
Để nghe tiếng hát lời ca thanh bình
Còn non còn nước còn tình
Mất non mất nước sa đường lệ nô
Nước ta, ta điểm ta tô
Ta xây ta dựng cho thêm sang giàu
Mắc gì lệ thuộc Tây Tàu
Cho non cho nước u sầu kém xanh
Tiên Rồng dòng giống hùng anh
Đất trời tung cánh tử sanh xem thường
Sử ta ghi chép đành rành
Rồng Tiên hội tụ ngút ngàn trời mây
Mắt gì lệ thuộc khiến sai
Còn đâu khí phách Ông Cha oai hùng
Việt Nam con cháu Tiên Rồng
Thét gào rung chuyển, đất trời chuyển rung
Cuồng phong ý chí bão dông
Vùi chôn lũ giặc ngoại xâm chẳng còn
Mắc gì ta mãi cúi luồn
Cho thêm nhục nhã, cho buồn tương lai
Rồng Tiên nào sợ một ai
Giữa trời sừng sững ngẩn cao đỉnh đầu.
*        *         *


ANH Ở NƠI ĐÂU

Ở nơi đâu, anh ở nơi đâu
Sao em không thấy tiếng gọi nhau
Bình minh thức dậy kìa Nguồn Cội
Thoát khỏi cơ hàn thoát khổ đau
Anh ở nơi đâu ở nơi đâu
Ở tận nao cao hay biển sâu
Còn mê hay tỉnh xa Nguồn Cội
Về Nguồn anh nhé kiếp nổi trôi.
*        *         *


RÁN NỮA ĐI ANH

Rán đi anh rán nữa đi anh
Về Nguồn ta phải chạy thật nhanh
Đề thi đã mở ta đến trước
Không còn chen lấn cảnh cạnh tranh
Chậm quá làm sao đoạt bản vàng
Kỳ thi đã mở trống đồng vang
Cội Nguồn ghi rõ người yêu nước
Cứu dân độ thế thoát lầm than
Dựng dậy hồn thiên nền truyền thống
Đông tàn xuân đến bước chân sang
Đoạt bản kỳ thi vào sử sách
Lưu danh trần thế bước vinh quang.
*         *         *


NỖI BUỒN XA XĂM

Nước non một Cội Nguồn
Chợt thấy lòng ấm áp
Không hiểu sao duyên cớ
Một nỗi buồn xa xăm
Ôi dân tộc Việt Nam
Biết bao là khổ đau
Biết bao là khốn nguy
Một dân tộc thiêng liêng
Ôi dân tộc Rồng Tiên
Cớ sao đầy khốn khổ
Đêm đông dài lạnh lẽo
Đầy bão bùng phong ba
Phải chăng lạc Cội Ông Cha
Mới nên cớ sự mới ra nỗi nầy
Nhìn cảnh tượng khốn cùng nghèo khó
Tình anh em cấu xé lẫn nhau
Đồng Bào ruột nát lòng đau
Kẻ thù người hận không sao giải hòa
Điều đáng nói một Cội Nền Truyền Thống
Mãi sai lầm luôn chống bán lẫn nhau
Lợi đâu không thấy xé xâu
Tiêu Tan đoàn kết bể bầu tình thương
Xa xăm bờ bến bình yên
Nỗi buồn dân tộc liên miên khốn cùng.
*        *         *


CHI BẰNG

Cái chi cũng biến cũng tan
Huống chi quyền lực khó mong trường tồn
Đến khi trí nở cái khôn
Mới hay muôn sự vùi chôn chẳng còn
Thời gian tàn phá lụi tàn
Chỉ còn một mảnh linh hồn trơ trơ
Hồn khôn hồn dại hồn khờ
Phân chia hai nẻo bến bờ đọa sa
Hồn khôn thời được thảnh thơi
Hồn ngu sa đọa biết bao khốn cùng
Chi bằng về Cội về Nguồn
Theo chân Quốc Tổ Vua Hùng theo chân
Cứu dân độ thế cứu dân
Cho đời hạnh phúc tối tăm không còn
Thời gian là bạc là vàng
Nghĩa Tình Trung Hiếu, chu toàn dựng xây
Hại nhau thời được cái chi
Sống thời khốn đốn biết bao hận thù
Về Nguồn ta hãy về Nguồn
Lên đèo đại đức, xuống nguồn tình yêu
Thiện lành ta mãi cứ gieo
Không còn lạc Cội khốn nguy cuộc đời.
*        *         *


THANH BÌNH LÒNG TA

Chạy Tây rồi lại chạy đông
Mõi mê con rối, mõi ông lò mò
Con Sò cũng mãi con Sò
Trước sau cũng Hếnh có gì lạ đâu
Cuộc đời như chiếc bóng câu
Nồi danh chưa chín thời thân chẳng còn
Hồn linh lạc lối mịt mờ
Súc sanh địa ngục ba đường lại qua
Chi bằng về Cội ta xem
Huyền vi Tạo Hóa chuyển xây đất trời
Núi Nguồn biển Cội ta ngồi
Tử sanh làm chủ cuộc đời tự do
Mê mờ lạc lối Ông Cha
Lạc vào mộng ảo tha ma giật gành
Cõi trần một nấm mồ xanh
Hồn linh vất vưởng tối tăm mịt mờ
Về Nguồn thấy bến thấy bờ
Mới hay Nguồn Cội trăm nghìn phước muôn
Rồng bay Phụng múa chơi xuân
Không còn khốn khổ hồn linh sáng ngời
An vui trải khắp đất trời
Ta nghe tiếng hát thanh bình lòng ta.
*       *         *


CON ƠI

Mặt trời lên, con ơi mau thức dậy
Gió Cội Nguồn, đem lại cảnh mùa xuân
Đông lạnh giá, không còn trên đất nước
Khắp làng quê, trổi khúc hát tình thương
Mau thức dậy, trên bầu trời cao vút
Đàng chim bay, tìm cuộc sống tự do
Bao ước nguyện, niềm vui kìa phía trước
Khắp làng quê, trổi khúc ấm cơm no.
*        *         *


ĐỜI CÓ KHÁC

Mặt trời lên, con ơi đời có khác
Những chồi non, luôn trổi khúc xuân ca
Đâu như rét lạnh mưa sa
Mịt mờ tăm tối biết bao hãi hùng
Nghe tiếng hát ngập tràn hạnh phúc
Hội Rồng Tiên, no ấm giàu sang
Con ơi thức dậy đi con
Một thời đại mới vàng son thanh bình.
*        *         *


VỀ ĐI ANH, VỀ ĐI EM

Về đi anh, về đi em
Cội Nguồn tỏ rạng quê hương kia rồi
Rồng Tiên rợp bóng chân trời
Long Hoa hội tụ sáng ngời nước non
Về đi anh, về đi em
Cho non cho nước càng thêm khởi màu
Kìa gió núi kìa mây ngàn
Cho quê trổi dậy đất mùa xuân
Về đi anh về đi em
Nụ cười hạnh phúc trên môi yên bình
Về đi anh
Về lại Cội Nguồn
Dứt đi ngày tháng lạc đường bơ vơ
Cội Nguồn Truyền Thống Ông Cha
Hào hùng khí phách thăng hoa giống nòi
Quê hương Phụng múa Rồng chầu
Thái bình an lạc khởi màu tự do
Về đi anh, cuộc sống ấm no
Ta xây hạnh phúc giàu sang, sang giàu
Về đi em, con cháu Tiên Rồng
Anh linh Đại Việt Lạc hồng Tinh Hoa.
*        *         *


CHỈ MỘT MÀ THÔI

Nước sanh Bọt Nước lạ Chi
Nước cùng Bọt Nước chung quy một nguồn
Tiểu linh hồn đại linh hồn
Cũng cùng một Cội một Nguồn hiện ra
Nước cùng bọt Nước, khác xa
Tánh cùng Thức Tánh xem ra khác nào
Bọt Nước với Nước cùng Nguồn
Tánh cùng Thức Tánh diệu kỳ biết bao
Nước sanh Bọt Nước lạ chi
Tánh sanh Thức Tánh có gì lạ đâu
Thức Tánh, sanh tử hợp tan
Có không, không có Đạo Tràng Như Lai
Chân Tánh, Chân Tâm xưa nay
Như như Cội Gốc trước sau Cội Nguồn
Thức Tâm, Thức Tánh chuyển dời
Khác gì Bọt Nước có rồi lại không
Bọt Nước có tử có sanh
Nước nào có tử, có sanh bao giờ
Thức Tâm có chuyển có dời
Chân Tâm mãi mãi muôn đời Chân Tâm
Thức Tánh có tử có sanh
Chân Tánh Cội Gốc Như Như thường còn
Trước sau không đổi Cội Nguồn
Như như mãi mãi thường còn như như.
*         *        *


AI HAY

Ai hay về Cội về Nguồn
Là về thiên giới bến bờ thiên tiên
Ai hay truyền thống Cha Ông
Có gươm trí huệ, có sông đại từ
Ai hay Văn Hóa Tiên Rồng
Độ siêu hết thảy linh hồn trầm mê
Thành Phật, thành Thánh, thành Tiên
Cõi trời trở lại quê hương vĩnh hằng
Ai hay Quốc Tổ Vua Hùng
Chí Tôn thiên đế uy quyền tối cao
Thay trời khai giáo truyền kinh
Độ siêu hết thảy thế nhân con  người
Về Nguồn về Cội về Nguồn
Có dòng cam lộ cứu người đọa sa
Phật, Tiên nào có đâu xa
Trở về Nguồn Cội sáng soi lòng mình
Thiện, Ác phân biệt lọc lừa
Thiện là Cốt Phật, Thiện là Cốt Tiên
Thánh, Thần hành Thiện mà nên
Chẳng cần tìm kiếm trong tâm của mình
Thương người lạc Cội lạc Nguồn
Hết mong trở lại thiên đàng hồi quê
Linh hồn sa đọa trầm mê
Hồn sa địa phủ thảm thê hãi hùng
Ai hay về Cội về Nguồn
Con đường giải khổ linh hồn siêu sanh.
*     *     *


TẤM LÒNG ĐỊA MẪU

Âu Cơ lòng Mẹ rộng dung
Tấm lòng Địa Mẫu biết bao nhân từ
Người Mẹ Vũ Trụ con người
Người Mẹ nhân loại khắp thời nhân sinh
Người Mẹ khắp cả thế gian
Mẹ từng độ mạng cứu nguy khốn cùng
Thân Mẹ khắp cả đất trời
Mẹ che Mẹ chở những người sa cơ
Những ai nghĩ đến Âu Cơ
Uy Linh Địa Mẫu tôn thờ trong tâm
Mẹ luôn phù hộ sớm hôm
Ban cho tài lộc phát lên sang giàu
Âu Cơ người Mẹ biển trời
Quyền năng tột thế khắp cùng ứng linh
Thương con Mẹ chuyển họa tai
Không cho làm hại vượt qua khốn cùng
Những ai về Cội Về Nguồn
Quyền năng Mẹ chuyển không còn đọa sa
Khổ đau Mẹ độ tai qua
Hồn linh Mẹ cứu siêu sanh về trời
Quyền Mẹ vô hạn cao vời
Chỉ cần tin Mẹ cầu gì cũng linh
Người Mẹ tất cả nhân sinh
Người Mẹ cứu khổ khắp muôn vạn loài.
*       *       *


NGƯỜI MẸ, MẸ CHUNG

Âu Cơ người Mẹ, Mẹ chung
Mẹ mang một bọc sanh ra Đồng Bào
Năm màu da khắp cả đất trời
Anh, Em nhân loại cùng Nguồn anh em
Âu Cơ Địa Mẫu thiêng liêng
Bàn tay nân đở không phân giống nòi
Mẹ Trời Địa Mẫu Mẹ Trời
Khổ đau Mẹ độ qua thời khổ đau
Vũ Trụ quyền Mẹ tốm thâu
Số mệnh Mẹ chuyển Mẹ ban Mẹ hành
Những ai phản lại Cội Nguồn
Hồn linh phải chịu khắp cùng khốn nguy
Những ai thờ phụng Tổ Tiên
Không câu cũng đặng bình yên sang giàu
Ngọc ngà châu báu tìm vào
Cũng nhờ thờ Cội thờ Nguồn Mẹ cho
Những ai từng niệm Âu Cơ
Chỉ cần một niệm cũng lên cõi trời
Huống chi cúng lạy tôn thờ
Cầu chi đặng nấy, cầu  gì cũng linh
Cầu danh thời được rạng danh
Cầu tài cầu lợi kết thành sớm hôm
Nam Mô vô tận hư không
A Mem như ý cầu chi cũng thành.
*         *         *


CUỘC ĐỜI CHẲNG YÊN

Bao nhiêu đấu đá tranh giành
Bấy nhiêu khốn khổ cuộc đời bấy nhiêu
Bao nhiêu tàn bạo đảo điên
Bấy nhiêu tai họa khốn nguy chẳng cùng
Sao bằng trở lại Cội Nguồn
Dứt đi tai họa ngập tràng niềm vui
Dù cho quyền thế chúa vua
Cũng không tránh khỏi chuyển xây dập vùi
Vô thường luân chuyển đổi dời
Hợp tan, tan hợp khác gì khói mây.
*        *         *


SAO NÊN NỖI NẦY

Đã mù mà lại đánh nhau
Đánh cho sức trán u đầu tả tơi
Đến khi sáng mắt lại rồi
Còn gì huynh đệ tương tàn hại nhau
Nhìn nhau đẩm lệ lòng đau
Trí mù nên nỗi đắng cay như vầy
Nếu không trở lại Cội Nguồn
Khó mong sáng trí lầm đường hại nhau

Trí mù vì bởi ngoại xâm
Chúng ban độc dược mù đui độc tài
Làm cho huynh đệ tương tàn
Nát tan no ấm đói nghèo lê thê
Trí mù thêm lại dại mê
Lợi danh chúng nhử, quyền hề chúng câu
Làm cho đui lại càng đui
Đã mù càng lại thêm mù biết chi
Chỉ nghe theo chúng khiến sai
Đào mồ cuốc mã Ông Cha cũng làm
Ôi thôi thế sự nực cười
Chỉ vì lạc Cội lạc Nguồn mà ra
Bỏ Nguồn bỏ Cội Ông Cha
Quỉ sai Ma khiến hết mong thái bình
Trí mù lạc lối lầm đường
Anh em tàn sát hết còn bình yên.
*         *         *


VƯỢT LÊN CHÍNH MÌNH

Phế, Tàn ra sức kinh doanh
Nghe trong cuộc sống vượt lên chính mình
Tật nguyền ra sức làm vườn
Nghe trong mạch máu tràn trề niềm vui
Ốm đau bệnh tật kể chi
Vượt lên tất cả vẩn luôn yêu đời
Màn đem mắt vẩn sáng ngời
Thấu nhìn giả tạm cuộc đời trần gian
Vượt lên số phận gian nan
Vượt lên số phận oái oăm khốn cùng
Liệt oanh đâu kể tật nguyền
Uy danh đâu thể phế tàn cản ngăn
Thân tàn nhưng trí khôn lanh
Ốm đau nhưng trí thông minh vận tài
Trí sáng cũng gọi là tài
Vận hành trôi chảy cũng nhờ trí mưu
Phế tàn, tàn phế có sao
Vẩn còn ý chí vượt lên chính mình
Tật nguyền vẩn nở nụ cười
Nghe trong dòng máu oai hùng trong ta
Sống thời vẩn bước xông pha
Chết đi theo bước Ông Cha về trời
Việt Nam con cháu Tiên Rồng
Phế tàn vẩn tỏa vườn hồng đầy xuân
Vượt lên tàn phế vượt lên
Vượt lên số phận ốm đau tật nguyền
Cho đời quả ngọt trái hiền
Gian nan số phận ngại gì gian nan.
*         *         *


NÀO CÓ AI HƠN

Có ai hơn được Vua Hùng
Có ai hơn được Cha Trời, Trời Cha
Không ca thời cũng phải ca
Vua Hùng Quốc Tổ công lao biển trời
Có ai hơn được Cha Trời
Quyền năng vô hạn, chuyển dời đổi thay
Cha Trời  ca ngợi một câu
Cũng vào Phật, Thánh ngôi cao vua trời
Những ai thầm kính nghe lời
Một câu truyền dạy Cha Trời kính tin
Dẫu cho tội ác như non
Cũng tiêu tan sạch chuyển sang phước đầy
Thành tâm lễ lạy Vua Hùng
Thành tâm lễ lạy Cha Trời thành tâm
Lo gì chẳng được giàu sang
Lo gì chẳng được vinh quang tột cùng
Lo gì chẳng được về trời
Lo gì chẳng được lên ngồi tòa sen
Thành Thánh, thành Phật, thành Tiên
Thành Vua thành Chúa khắp trên cõi trời
Ca trời thường nhớ ca Trời
Ca Ông Quốc Tổ Vua Hùng anh linh
Lời ca chuyển số vượt lên
Không gì hơn được phước muôn tận cùng.
*         *         *


ANH LINH TIÊN RỒNG

Những người lạc Cội lạc Nguồn
Mới không thấy được đất trời trong ta
Những ai quên Tổ quên Tiên
Khó mong thấy được anh linh Tiên Rồng
Lạc vào hố quỉ hang chồn
Lạc vào ác đạo ngập tràn họa tai
Cuộc đời đen tối thảm thê
Chỉ nghe cuộc sống ê hề đớn đau

Vẫy vùng trong biển xé xâu
Khốn nguy gian khổ khó mong yên bình
Những ai trở lại Cội Nguồn
Nở nhành xanh ngọn tràn trề niềm vui
Rồng Tiên nào phải viễn vông
Anh em nhân loại cốt Rồng cốt Tiên
Cha Trời, Địa Mẫu hiện thân
Ba hai tướng tốt cốt Rồng cốt Tiên
Tám mươi vẻ đẹp, đẹp xinh
Tiểu thiên vũ trụ uy linh thân người
Rồng Tiên nào phải xa vời
Thân người cốt cách giống nòi Rồng Tiên
Tổ Tiên Tạo Hóa Tổ Tiên
Hiện thân Địa Mẫu uy linh Cha Trời
Những ai về Cội về Nguồn
Mới mong thấy được Tiên Rồng uy linh.
*         *         *


MAU MAU THỨC TỈNH

Muốn giàu keo kiệt bo bo
Khác gì bịt miệng muốn no được nào
Muốn nên nghiệp lớn tự hào
Mà theo bạo ác gian tà sao nên
Tiên Rồng bỏ ngõ không ca
Ca quân trộm cướp, lạy ma ngoài đường
Khác gì triệu họa đến thường
Khác gì xây tổ khắp cùng họa tai
Cội Nguồn không nhớ không thương
Ôm chân lũ quỉ ác ôn hại đời
Dù cho cầu khắp chân trời
Cũng không thoát được linh hồn đọa sa
Theo ngoại xâm bỏ Ông Cha
Khác nào đào lỗ vùi chôn thân mình
Muốn yên mà mãi đui mù
Khôm lưng quỳ lạy lũ bầy ngoại xâm
Có miệng mà mãi nín câm
Ấm a ấm ớ sợ quân giặc tàu
Dân chủ  phai lợt bạc màu
Nhân quyền vùi dập bể bầu tự do
Giàu không thấy, thấy đói xo
Dẩm chân lạc hậu, co ro khốn cùng
Việt Nam con cháu Tiên Rồng
Mau mau thức tỉnh không còn muội mê.
*         *         *


BỪNG LÊN TỎA SÁNG

Đèn trí huệ, đã bừng lên tỏa sáng
Màn u minh, tan biến cõi hư không
Kìa non nước, những đêm dài thao thức
Sống hãi hùng, trong đêm tối bão dông
Kia kìa Nguồn Cội Cha Ông
Tỏa bừng chân lý non sông sáng ngời
Một niềm vui tràn đầy sung sướng
Bao tháng năm trong vạn lối bơ vơ
Đủ mùi khốn khổ ngoại xâm
Đớn đau cuộc sống lạc lầm đường đi.
*        *         *


THỜI CÒN CHI

Một cuộc sống đi vào nô lệ
Thời còn chi dân tộc Rồng Tiên
Đói nghèo lạc hậu chẳng yên
Lỵ quỳ khốn khổ đắng cay muôn trùng
Cùng nhau về Cội về Nguồn
Sống đời dân chủ nhân quyền tự do
Việt Nam độc lập tung bay
Dân giàu nước mạnh đắp xây yên bình.
*         *         *


SỐNG ĐỜI HẠNH PHÚC

Sống có Nguồn sống đời hạnh phúc
Lìa xa Cội lạc lạc lối bơ vơ
Cuộc đời mờ mịt tối tăm
Rừng tai, núi họa hồn linh đọa đày
Sống cuộc sống có Nguồn có Cội
Thời lo chi vận hội lên tiên
Không còn khốn khổ đảo điên
Sống đời hạnh phúc bình yên sang giàu.
*        *         *


TRỔ XUÂN HƯƠNG

Hãy nắm tay nhau trở về Nguồn
Cho đời hết khổ dứt lệ tuôn
Hận thù tan biến không còn nữa
Sang giàu nẩy nở khắp muôn phương
Hồn thiên sống núi phù che chở
Quốc Tổ Vua Hùng kính lạy nương
Con cháu Tiên Rồng niềm thương cảm
Lên bờ hạnh phúc trở xuân hương.
*        *         *


QUA RỒI

Qua rồi một giất u minh
Quên hương tỏa sáng dứt đi khốn cùng
Cội Nguồn tràn ngập linh hồn
Chợt nghe truyền thống vang lừng dậy non
Hỡi cháu con, nầy hỡi cháu con
Anh linh truyền thống vàng son nước nhà
Mau mau quy hướng trở về
Để nghe cuộc sống tràn trề niềm vui
Thả hồn theo gió theo mây
Khoan thai nhẹ bước bổng bay xuân cùng
Lay cành phúc nở cành hiền
Tiêu diêu tự tại khắp miền nước non.
*         *         *


TA ĐÃ VỀ RỒI

Ta đã về rồi với non sông
Về nền truyền thống cội Cha Ông
Có dòng nước Thánh tuôn tràn khắp
Gội rửa linh hồn trổ huệ bông
Trầm bổng du dương kìa sáo nghĩa
Tìm người lạc lối tận xa xăm
Tiếng đàn hòa hợp sâu thăm thẳm
Quyện vào chân lý đứt tối tăm.
*        *         *


XUÂN CỦA AI

Xuân của Cội Nguồn xuân của ai
Mà sao xa lạ tháng năm dài
Có phải mê lầm sai lạc lối
Không còn nhìn thấy xuân tương lai
Dù cho trời đất bừng tỏa sáng
Nhưng mù nào thấy cội nhành mai
Tiếng gọi Cha Ông rền sông núi
Ngơ ngơ ngác ngác, điết lỗ tai.
*        *         *


XUÂN ĐÃ VỀ

Xuân đã về
Xuân đã về
Xuân Nguồn, xuân Cội, xuân hề nước non
Xuân giàu sang
Xuân vàng son
Xuân nhân, xuân nghĩa, xuân yên, xuân lành
Xuân Truyền Thống
Xuân hòa bình
Xuân đời xuân đạo, xuân nghìn ánh xuân
Xuân quên hương
Xuân núi xuân non
Xuân trong cuộc sống thênh thang đất trời
Xuân vận hội
Xuân đón mời
Xuân về khắp nẻo đất trời đầy xuân
Xuân tình yêu
Xuân tình thương
Kể sao cho hết nói sao cho cùng
Vạn xuân trong Cội trong Nguồn
Làm cho cuộc sống tràn trề niềm vui
Đã qua rồi những đêm dài thao thức
Kìa nước non bừng dậy khắp ánh xuân
Hết rồi lạc lối Cha Ông
Hết rồi đêm tối bão dông hết rồi
Xuân đã về
Xuân đã về
Xuân Nguồn xuân Cội, tràn trề nước non.
*         *         *


PHỈ BÁN CỘI NGUỒN

Những ai phỉ bán Cội Nguồn
Khó mong tránh khỏi con đường diệt thân
Khí Thiên sông núi chuyển xây
Hồn Thiên Dân Tộc bủa vây trùng trùng
Anh linh Quốc Tổ Vua Hùng
Truyền ban ý chỉ khắp cùng thiên la
Tâm Linh nhà nước Văn Lang
Thi hành mệnh lệnh Cha Ông diệt trừ.
*        *         *


CƠ NGHIỆP TIÊU TAN

Những ai phản lại Cội Nguồn
Tai ương họa kiếp, bịt bùng hà sa
Cơ đồ sự nghiệp tiêu tan
Hồn linh sa đọa âm ti hãi hùng
Những ai xem nhẹ Cội Nguồn
Nghìn xui muôn rủi khốn cùng chí nguy
Mau mau thức tỉnh lại đi
Trở về Nguồn Cội ăn năng tội tình
Mới mong thoát khỏi ngục hình
Dứt đi tai họa rập rình sớm hôm
Mau mau về Cội theo chân
Vua Hùng Quốc Tổ siêu sanh về trời.
*         *         *


CHUYỆN BÌNH THƯỜNG

Sanh tử xưa nay, chuyện bình thường
Có gì đâu lạ, chẳng vấn vương
Trải qua vô lượng sanh, tử, kiếp
Xuống trần tỏa sáng một nguồn thương
Từ bi cứu khổ, niềm tuệ giác
Gieo mầm hạnh phúc khắp mười phương
Chết, sống chỉ là thay đổi xác
Lên trời xuống thế bóng trong gương.
*        *         *


CON ĐƯỜNG

Những ai tưởng nghĩ Cội Nguồn
Chung tay truyền bá con đường Việt Nam
Con đường truyền thống Cha Ông
Con đường dựng nước dựng non Vua Hùng
Con đường tự chủ sáng ngời
Con đường độc lập sang giàu muôn thu
Cội Nguồn Đại Đạo Tối Cao
Con đường giải thoát khổ đau đói nghèo
Việt Nam con cháu Tiên Rồng
Trở về Nguồn Cội lẫy lừng tung bay
Rồng tiên vận hội đắp xây
Long Hoa đại cáo đông tây đất trời
Lời ca Nam Việt sáng ngời
Năm châu bốn biển một nhà anh em
Nước non, non nước bình yên
Thái bình độc lập trổ xuân sang giàu
Nước non Phụng múa Rồng chầu
Sáng bừng chân lý một màu tự do
Sống đời áo ấm cơm no
Con đường Nguồn Cội anh linh con đường
Những ai vì Cội vì Nguồn
Thời mau tiếp bước con đường Cha Ông
Con đường rạng rỡ non sông
Con đường độc lập muôn năm con đường.
*         *         *


SAI LẦM THẾ KIA

Ông Cha mà lại không tin
Mà tin Ma, Quỉ, không điên cũng cuồng
Ông Cha chẳng chút tôn thờ
Cúi đầu lạy bái Cáo, Chồn, ngoại ban
Không khờ thời cũng loạn tâm
Không mê thời muội, sai lầm thế kia
Để cho Quỉ nuốt Ma xơi
Mới nên nông nỗi tả tơi lỵ quỳ.
*         *         *


ĐỒNG LOẠT ĐỨNG LÊN

Mấy nghìn năm
Nô lệ đói nghèo
Ốm teo kiến thức, bọt bèo vùi chôn
Mấy nghìn năm
Vang dậy khóc than
Giang sang giặc chiếm nát tan cơ đồ
Mau tỉnh dậy
Tự hào dân tộc
Về Cội Nguồn đồng loạt đứng lên
Việt Nam tự chủ Việt Nam
Tiên Rồng nòi giống rền vang đại hùng
Theo chân Quốc Tổ Vua Hùng
Dựng xây Đại Việt lẫy lừng uy linh
Cội Nguồn Đại Đạo quang vinh
Biển trời xuân thắm, nghĩa tình keo sơn
Không còn nô lệ lầm than
Việt Nam đất nước vẻ vang tột cùng.
*         *         *


ỐM TEO CUỘC SỐNG
ỐM TÈO TỰ DO

Lạc Nguồn lạc Cội đói nghèo
Ốm teo cuộc sống, ốm tèo tự do
Trông lên thời thấy đói xo
Nghiêng mình ngó xuống ôi thôi nhà tù
Nằm im thời bị Cáo Chồn
Phỉnh lừa gặm nhấm hết đời còn chi
Loi ngoi thời gặp Sói xơi
Lết bò thời gặp ác gian độc tài
Cuộc đời khô héo lỵ quỳ
Khác gì sa mạc khô thì héo khô
Héo xèo cuộc sống xác xơ
Sống mà như chết trơ trơ giữa đời
Nghĩ đời tủi phận cho mình
Sanh nhằm chế độ hết còn tốt xanh
Cầu cho Nguồn Cội hồi sinh
Cam lồ truyền thống cứu dân độ đời
Cầu cho nhân loại phản hồi
Trở về Nguồn Cội nở chồi nhành xuân
Cầu cho non nước bình yên
Tự do hạnh phúc vượt lên sang giàu
Thương thay cuộc sống đói nghèo
Chỉ vì lạc Cội lạc Nguồn mà ra
Ốm teo cuộc sống xác xơ
Ốm tong cuộc sống bơ phờ tự do.
*        *         *


MÙA XUÂN BẢO QUỐC

Nền Văn Hiến, dậy mùa xuân bảo quốc
Dấu chân trời, còn in khắp nhân gian
Thuyền Nguồn thuyền Cội thênh thang
Nhờ duyên kiếp trước lên đàng hồi quê
Đời tỏa sáng một niềm tin giải thoát
Nơi Cội Nguồn dứt hết bụi trần mê
Về trời sống mãi an vui
Thiên Đàng cực lạc trường sanh vĩnh hằng.
*        *         *


CHỈ CÓ TRONG NGUỒN CỘI

Về Nguồn Cội, có muôn điều kỳ lạ
Huệ sáng bừng, tỏa muôn đạo hào quang
Như mặt trời, rực rỡ chốn không  gian
Chuyện kỳ lạ, chỉ có trong Nguồn Cội
Xin miễn bàn, vì vận hội đã réo vang
Những ai là những cháu con
Trở về Nguồn Cội hát vang Tiên Rồng
Việt Nam giàu dậy xuân bồng
Muôn năm độc lập lẫy lừng muôn năm
Nguồn xuân mới, bay lên rợp đất
Trải hương thơm, bát ngát diệu kỳ
Tứ linh hội tụ đất trời
Việt Nam khúc hát sáng người Việt Nam.
*         *         *


CÓ CHI MÀ BẬN RỘN

Sự đấu đá, không có gì kỳ lạ
Lẽ vô thường, luôn vận động hợp tan
Như khói mây, luôn biến hóa chuyển luân
Lẽ thường tình, có chi mà bận rộn
Cuộc trần thế, theo tự nhiên an định
Giữa dòng đời, về Nguồn Cội an vui
Mặc tranh giành, ta cứ mặc lo chi
Anh linh Truyền Thống đề thi
Trần gian cõi tạm theo chân Vua Hùng
Đấu đá rốt cuộc được gì ?
Thắng thua cũng một quan tài mà thôi.
*        *         *


ĐÃ LÀ NGƯỜI

Đã là người, ở trong trời đất
Mà lìa xa, nguồn gốc Ông Cha
Lạc loài khốn khổ bơ vơ
Thiên đàng mất lối hồn linh đọa đày
Làm người há lại theo bầy lũ quỉ
Giống Rồng Tiên đâu thể lạy yêu ma
Cội Nguồn, Nguồn Cội Ông Cha
Tôn thờ thành kính vượt qua bể sầu
Chí trai Nguồn Cội một bầu
Vẫy vùng trời đất chuyển dời yêu tinh.
*         *         *


CÒN CHI NƯỚC NHÀ

Cội Nguồn không nhớ quên đi
Ngoại xâm thôn tính còn gì nước non
Vua Hùng gầy dựng giang sang
Không thờ không lạy, không ca không cầu
Lạc đường lạc Cội lạc Nguồn
Chạy theo Cáo Sói tôn thờ ngoại xâm
Phải chăng mê muội dại ngu
Làm thân nô lệ còn chi giống nòi
Trở thành phản quốc tội đồ
Tránh sao cho khỏi bến bờ diệt thân
Phản nòi hại nước hại dân
Nghìn năm bia miệng khó mong phản hồi
Khuyên ai lạc Cội lạc Nguồn
Mau mau thức tỉnh quay về nước non
Tôn thờ Nguồn Cội Cha Ông
Giữ gìn độc lập giang sang nước nhà
Giữ gìn Tổ Quốc sơn hà
Đánh cho xâm lược không còn một tên
Hãy mau thức tỉnh đứng lên
Vươn xa đôi cánh Rồng Tiên lẫy lừng
Làm cho quân giặc kinh hồn
Hết còn xâm lược, yên bình chúng dân
Cội Nguồn không nhớ bỏ quên
Cúi luồn nô lệ còn chi nước nhà.
*         *         *


TRỞ GÓT QUAY MÌNH

Chỉ nghe mấy độ đông về
Thảm sầu tan tóc ê hề đớn đau
Thi nhau cứ mãi thi nhau
Lao vào tranh đấu còn đâu giống nòi
Bão bùng gieo rét hận thù
Làm cho cuộc sống đói nghèo xác xơ
Anh linh truyền thống bỏ quên
Sai đường lạc lối xa xăm chân rời
Rước Ma rước Quỉ tôn thờ
Làm cho cuộc sống giật giành đảo điên
Nước non binh lửa triền miên
Nồi da nấu thịt nát tan cơ đồ
Việt Nam thê thảm nấm mồ
Vùi chôn truyền thống Cội nguồn Ông Cha
Ngoại xâm có dịp can qua
Vùi chôn độc lập tự do không còn
Hãy mau trở gót quay mình
Theo chân Quốc Tổ Vua Hùng theo chân
Lập đời thánh đức thiên tân
Đông tàn xuân đến xóa tan đói nghèo
Thái bình thịnh vượng sang giàu
Việt Nam trổi dậy một màu ấm no.
*        *         *

TẬP THƠ VỀ NGUỒN ĐẾN ĐÂY LÀ HẾT
Cao Đức Thắng

Related

TUYỂN TẬP THƠ 3308941210521054988

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Tổng số lượt xem trang

item